Quỷ nay ngồi nhớ quỷ xưa
Tri âm khuất bóng tạnh chưa nỗi hàn?!
Quanh đây vẳng tiếng cười khan
Đọc bài thơ cũ ứa tràn tình thâm
Ừ ba bốn mộng u trầm
Một hai thân đỏ tiếng gầm tịch liêu
Vẫn trông tháp cổ những chiều
Những khuya mưa đá quá nhiều quỷ nương
Quỷ nay nằm mộng sát thương
Trăng non tự vẫn bông hường chết theo
Rất xa âm vọng truông đèo
Cao nguyên phố núi còn treo tiếng gà
Ừ ngàn trùng đã phôi pha
Vạn trùng xuất cốt hiên nhà buốt vai
Thiên tai khốn nạn thiên tài
Thiên lôi sấm chẻ trần ai một phùa
Quỷ nay ngồi nhớ quỷ xưa
Tri âm im bóng trong chùa Già Lam
Sài Gòn hộc máu khôn kham
Đời tanh quá đỗi cái ngàm tử sinh
Ngả năm uống rượu một mình
Rưới trên đất lạnh chút tình ly bôi
Bên đây nhớ ý quên lời
Một hơi cảm ứng trông vời Tôn Nhan…
04.2015
Ghi chú: Thi sĩ Nguyễn Tôn Nhan (01.02.1948 – 31.01.2011) thỉnh thoảng có làm thơ chữ Hán. Bài tứ tuyệt «Vô Đề», viết năm Tân Tỵ 2001, có khí thơ rất phiêu hốt như Lý Hạ, quỷ thi đời nhà Đường – Trung Quốc.
*